thanhquy
07-06-2012, 02:21 PM
“Chuyện cau trầu”…
Ngày ấy, khi anh nói tiếng yêu em lần đầu tiên bằng tất cả những rung động đầu đời của cả hai đứa và mọi thứ bắt đầu từ đó! Anh ngỏ lời yêu em khi chúng mình cùng là SV năm cuối và đang là tình bạn, anh đã nói: “ Tớ yêu cậu”. Thật là ngốc phải không anh…!
Tình cảm anh dành cho em luôn chân thành giản dị như chính con người anh vậy và đó cũng chính là lý do tại sao em yêu anh và chọn anh làm người bạn đời. Đến hôm nay, khi em ngồi viết những dòng tâm sự này tình yêu của chúng mình đã được ba năm tuổi và trải qua nhiều cảm xúc: thương - nhớ - giận hờn –… nhưng đọng lại có thể diễn tả tất cả cảm xúc ấy trong hai tiếng “ hạnh phúc”. Anh không phải là người hay nói nhưng anh luôn thể hiện tình cảm của mình bằng hành động quan tâm, yêu thương em, từ những gì nhỏ nhặt nhất. Chừng ấy thôi với em cũng đủ để quyết định chọn anh và chúng mình đã đính hôn ngày 16/11/2010 trong niềm hân hoan của cả hai bên gia đình anh nhỉ! Chắc cả 2 nhà cùng vui vì vừa bàn giao xong “quả bom nổ chậm” là em đó. ( - _^ ) hiiiii
Nhớ lại ngày trước, khi đó em còn gầy được có 42kg, mỗi khi dặn em phải ăn uống cẩn thận cho béo lên anh đã nói “ Em mà không ăn nhiều vào cho béo thì anh không mang cau điếc với trầu thối sang rước em đâu” rùi cả hai cùng cười. Vậy mà hôm ăn hỏi, em chưa thay đổi “kí lô” nào anh cũng đã mang cả tráp cau trầu sang đó thôi, thỉnh thoảng em lại nhắc lại chuyện này và vênh mặt lên với anh, anh cứ ngồi tủm tỉm cười, chắc là tại em “vênh” đúng đây, hicc…, cứ nghĩ đến là em lại buồn cười rồi!
http://i1177.photobucket.com/albums/x345/joioikodc/DSC_0044copy.jpg
Còn hơn 6 tháng nữa là đến ngày như anh nói là “ anh rước nàng về dinh”, mọi người nhìn vào thấy bọn mình từ lúc ăn hỏi đến khi cưới cách xa nhau hơn một năm đa số đều lấy làm lạ và cũng có người nói ra nói vào, nhưng chỉ có hai bọn mình và hai bên gia đình là hiểu điều kiện của mình, anh còn phải vừa làm vừa học đến giữa sang năm mới xong nên em cũng xác định vững tâm trước những lời nói đó!
Bây giờ chúng mình đang chuẩn bị cho đám cưới, cho tổ ấm yêu thương cùng với sự hỗ trợ và vun vén của hai bên bố mẹ, em luôn cảm nhận thấy tình cảm mà gia đình chồng dành cho mình, bố mẹ luôn quan tâm và muốn dành những điều tốt đẹp nhất cho chúng mình. Hôm về nghỉ Quốc Khánh anh với em cùng xem nhẫn cưới nhưng chưa chọn được, em đã nói với anh là em muốn nhẫn cưới phải là tiền của cả 2 đứa cùng đóng góp làm kỷ niệm về tài sản đầu tiên của chúng mình. Hôm nay lên mạng tìm chọn nhẫn cưới em vô tình biết đến cuộc thi viết và ảnh “ Mỗi đôi nhẫn là một câu chuyện”, em đã viết những dòng này để gửi đến anh – người chồng tương lai của em, với hi vọng khi đọc được anh sẽ cười và cảm thấy thật hạnh phúc! Và ít nhất phiếu ưu đãi 5% giá trị đôi nhẫn cưới PNJ cũng là kỷ niệm về tài sản đầu tiên của chúng mình – tài sản cùng làm lên từ tình yêu chân thành mà chúng ta dành cho nhau! Hiiiii, thật là vui anh nhỉ!
Em thầm cám ơn và cảm thấy em thật may mắn và hạnh phúc khi yêu và sẽ lấy anh! Cuộc sống phía trước còn nhiều khó khăn, nhưng em luôn tin chúng mình sẽ vượt qua tất cả và đi đến bến bờ hạnh phúc! Lúc này đây em muốn nói với anh “Em yêu anh rất nhiều”!
Ngày ấy, khi anh nói tiếng yêu em lần đầu tiên bằng tất cả những rung động đầu đời của cả hai đứa và mọi thứ bắt đầu từ đó! Anh ngỏ lời yêu em khi chúng mình cùng là SV năm cuối và đang là tình bạn, anh đã nói: “ Tớ yêu cậu”. Thật là ngốc phải không anh…!
Tình cảm anh dành cho em luôn chân thành giản dị như chính con người anh vậy và đó cũng chính là lý do tại sao em yêu anh và chọn anh làm người bạn đời. Đến hôm nay, khi em ngồi viết những dòng tâm sự này tình yêu của chúng mình đã được ba năm tuổi và trải qua nhiều cảm xúc: thương - nhớ - giận hờn –… nhưng đọng lại có thể diễn tả tất cả cảm xúc ấy trong hai tiếng “ hạnh phúc”. Anh không phải là người hay nói nhưng anh luôn thể hiện tình cảm của mình bằng hành động quan tâm, yêu thương em, từ những gì nhỏ nhặt nhất. Chừng ấy thôi với em cũng đủ để quyết định chọn anh và chúng mình đã đính hôn ngày 16/11/2010 trong niềm hân hoan của cả hai bên gia đình anh nhỉ! Chắc cả 2 nhà cùng vui vì vừa bàn giao xong “quả bom nổ chậm” là em đó. ( - _^ ) hiiiii
Nhớ lại ngày trước, khi đó em còn gầy được có 42kg, mỗi khi dặn em phải ăn uống cẩn thận cho béo lên anh đã nói “ Em mà không ăn nhiều vào cho béo thì anh không mang cau điếc với trầu thối sang rước em đâu” rùi cả hai cùng cười. Vậy mà hôm ăn hỏi, em chưa thay đổi “kí lô” nào anh cũng đã mang cả tráp cau trầu sang đó thôi, thỉnh thoảng em lại nhắc lại chuyện này và vênh mặt lên với anh, anh cứ ngồi tủm tỉm cười, chắc là tại em “vênh” đúng đây, hicc…, cứ nghĩ đến là em lại buồn cười rồi!
http://i1177.photobucket.com/albums/x345/joioikodc/DSC_0044copy.jpg
Còn hơn 6 tháng nữa là đến ngày như anh nói là “ anh rước nàng về dinh”, mọi người nhìn vào thấy bọn mình từ lúc ăn hỏi đến khi cưới cách xa nhau hơn một năm đa số đều lấy làm lạ và cũng có người nói ra nói vào, nhưng chỉ có hai bọn mình và hai bên gia đình là hiểu điều kiện của mình, anh còn phải vừa làm vừa học đến giữa sang năm mới xong nên em cũng xác định vững tâm trước những lời nói đó!
Bây giờ chúng mình đang chuẩn bị cho đám cưới, cho tổ ấm yêu thương cùng với sự hỗ trợ và vun vén của hai bên bố mẹ, em luôn cảm nhận thấy tình cảm mà gia đình chồng dành cho mình, bố mẹ luôn quan tâm và muốn dành những điều tốt đẹp nhất cho chúng mình. Hôm về nghỉ Quốc Khánh anh với em cùng xem nhẫn cưới nhưng chưa chọn được, em đã nói với anh là em muốn nhẫn cưới phải là tiền của cả 2 đứa cùng đóng góp làm kỷ niệm về tài sản đầu tiên của chúng mình. Hôm nay lên mạng tìm chọn nhẫn cưới em vô tình biết đến cuộc thi viết và ảnh “ Mỗi đôi nhẫn là một câu chuyện”, em đã viết những dòng này để gửi đến anh – người chồng tương lai của em, với hi vọng khi đọc được anh sẽ cười và cảm thấy thật hạnh phúc! Và ít nhất phiếu ưu đãi 5% giá trị đôi nhẫn cưới PNJ cũng là kỷ niệm về tài sản đầu tiên của chúng mình – tài sản cùng làm lên từ tình yêu chân thành mà chúng ta dành cho nhau! Hiiiii, thật là vui anh nhỉ!
Em thầm cám ơn và cảm thấy em thật may mắn và hạnh phúc khi yêu và sẽ lấy anh! Cuộc sống phía trước còn nhiều khó khăn, nhưng em luôn tin chúng mình sẽ vượt qua tất cả và đi đến bến bờ hạnh phúc! Lúc này đây em muốn nói với anh “Em yêu anh rất nhiều”!