vuongthaivan
07-06-2012, 02:47 PM
http://tin180.com/wp-content/blogs.dir/13/files/2010/12/Anh-tinh-yeu-cua-loai-chim_Tin180.com_0181.jpg
Hải Phòng, ngày 12/2/2012
Gửi Hấp của vk!
Tính ra thì còn 13 ngày nữa vk sẽ gửi tiếp email cho ck nhưng tháng này vk sẽ gửi theo hình thức "phổ biến" nhé! Ck biết sao không? Ck đọc email hàng tháng nhiều rồi, nếu giả sử ck đọc được bức thư này vk đoán 99,9% ck sẽ cười cho xem, vk thật sự mong thế!
Ck đã bao giờ thắc mắc là tại sao vk lại gửi email cho ck trong khi mình vẫn có thể nhắn tin, gọi điện hay gặp nhau chưa? Đôi lúc có những điều không thể diễn tả, và vk chọn cách gửi gắm nó qua những con chữ ck ạ. Đã gần 3 ngày vk giận không nói chuyện với ck rồi nhỉ? Chắc giờ ck vẫn ở văn phòng, ck có lạnh không? Có đói không thế? Thật sự mấy ngày qua không dễ dàng với vk, vk giận ck thì ít mà thương và nhớ ck thì nhiều. Trong khi ck đi làm thì vk chỉ có mỗi nhiệm vụ đến giảng đường, vk thèm lắm những buổi hẹn hò, những cái nắm tay của ck, và hơn hết là vk thèm được thấy con người ấy, người mà vk luôn thương yêu. Những lúc giận ck vk nghĩ nhiều về những kỉ niệm của vk ck mình, hẳn là ck còn nhớ hôm mùng 10 tết vk đến nhà ck chứ. Hôm đó vk vui lắm nhé, 1 phần vì sẽ được gặp ck, 1 phần nữa là hôm đó các bác lại không có nhà( để vk tha hồ tung hoành^^). Vk bắt ck làm bữa sáng mà kết quả là gì nhỉ? Ck chả chịu làm gì ấy, báo hại vk phải nhịn. Nhớ nhất là căn phòng của ck nhé, khá rộng rãi và thoáng, bàn làm việc của ck có tấm hình của vk thì phải, ck không biết lúc ấy vk hạnh phúc thế nào đâu, tò mò làm sao vk lại táy máy vào giá sách của ck, 1 quyển nhật ký, điều khiến vk bất ngờ là đúng nét chữ của ck nhưng tên người nhận lại không phải là vk! Cảm xúc đầu tiên của vk là buồn cười vì nghĩ ck trẻ con thật,viết rất hoa mĩ và tình cảm nhé, rồi sau vk lại cảm thấy bình thường, tự an ủi rằng ngày xưa ck còn bồng bột nên mới vậy, mà hơn hết là ck đã từng kể cho vk nghe về chị ấy rồi mà nhỉ? nhưng ck biết đấy, đôi lúc tình cảm lấn át lí trí và vk thấy hoang mang, 1 loạt câu hỏi hiện lên trong vk."Sao đã lâu như thế mà ck vẫn còn giữ cái quyển đó? tại sao thế?" Lúc ấy ck có nhớ đã làm gì không? Để vk nhắc lại nhé. Ck đã lau nước mắt cho vk,ôm vk vào lòng và nói rằng: " Đúng vậy, ngày xưa anh đã từng thích chị ấy, nhưng đó là lúc vẫn còn trẻ con, từ lúc gặp em anh mới biết yêu thật sự, thế nào là yêu,...anh yêu em, còn quyển nhật ký đó thì với anh nó không còn ý nghĩa gì nữa, anh không muốn làm em buồn, mong em luôn vui vẻ." Sau đó ck đã hôn nhẹ lên môi vk nhỉ? Không phải lần đầu nhưng nó làm vk thấy bồi hồi và hơi xấu hổ ck ạ, thật sự là vậy!
Ck này, nếu anh đọc được những dòng này thì thật tốt, vì em nghĩ rằng em đã nói hết lòng mình rồi đấy, vì ngay sau câu nói ấy em cũng đã ôm anh thật chặt mà không nói gì cả, vì em cảm nhận được anh là của em rồi.Và hôm nay, dù mình vẫn chưa làm lành nhưng em sẽ dành cho ck 1 bí mật nho nhỏ vào ngày valentine, ck hãy chờ nhé! :)
Mối tình đầu có thể dở dang hoặc trọn vẹn, điều đó...do ta quyến định!
Hôn ck! :X
Hải Phòng, ngày 12/2/2012
Gửi Hấp của vk!
Tính ra thì còn 13 ngày nữa vk sẽ gửi tiếp email cho ck nhưng tháng này vk sẽ gửi theo hình thức "phổ biến" nhé! Ck biết sao không? Ck đọc email hàng tháng nhiều rồi, nếu giả sử ck đọc được bức thư này vk đoán 99,9% ck sẽ cười cho xem, vk thật sự mong thế!
Ck đã bao giờ thắc mắc là tại sao vk lại gửi email cho ck trong khi mình vẫn có thể nhắn tin, gọi điện hay gặp nhau chưa? Đôi lúc có những điều không thể diễn tả, và vk chọn cách gửi gắm nó qua những con chữ ck ạ. Đã gần 3 ngày vk giận không nói chuyện với ck rồi nhỉ? Chắc giờ ck vẫn ở văn phòng, ck có lạnh không? Có đói không thế? Thật sự mấy ngày qua không dễ dàng với vk, vk giận ck thì ít mà thương và nhớ ck thì nhiều. Trong khi ck đi làm thì vk chỉ có mỗi nhiệm vụ đến giảng đường, vk thèm lắm những buổi hẹn hò, những cái nắm tay của ck, và hơn hết là vk thèm được thấy con người ấy, người mà vk luôn thương yêu. Những lúc giận ck vk nghĩ nhiều về những kỉ niệm của vk ck mình, hẳn là ck còn nhớ hôm mùng 10 tết vk đến nhà ck chứ. Hôm đó vk vui lắm nhé, 1 phần vì sẽ được gặp ck, 1 phần nữa là hôm đó các bác lại không có nhà( để vk tha hồ tung hoành^^). Vk bắt ck làm bữa sáng mà kết quả là gì nhỉ? Ck chả chịu làm gì ấy, báo hại vk phải nhịn. Nhớ nhất là căn phòng của ck nhé, khá rộng rãi và thoáng, bàn làm việc của ck có tấm hình của vk thì phải, ck không biết lúc ấy vk hạnh phúc thế nào đâu, tò mò làm sao vk lại táy máy vào giá sách của ck, 1 quyển nhật ký, điều khiến vk bất ngờ là đúng nét chữ của ck nhưng tên người nhận lại không phải là vk! Cảm xúc đầu tiên của vk là buồn cười vì nghĩ ck trẻ con thật,viết rất hoa mĩ và tình cảm nhé, rồi sau vk lại cảm thấy bình thường, tự an ủi rằng ngày xưa ck còn bồng bột nên mới vậy, mà hơn hết là ck đã từng kể cho vk nghe về chị ấy rồi mà nhỉ? nhưng ck biết đấy, đôi lúc tình cảm lấn át lí trí và vk thấy hoang mang, 1 loạt câu hỏi hiện lên trong vk."Sao đã lâu như thế mà ck vẫn còn giữ cái quyển đó? tại sao thế?" Lúc ấy ck có nhớ đã làm gì không? Để vk nhắc lại nhé. Ck đã lau nước mắt cho vk,ôm vk vào lòng và nói rằng: " Đúng vậy, ngày xưa anh đã từng thích chị ấy, nhưng đó là lúc vẫn còn trẻ con, từ lúc gặp em anh mới biết yêu thật sự, thế nào là yêu,...anh yêu em, còn quyển nhật ký đó thì với anh nó không còn ý nghĩa gì nữa, anh không muốn làm em buồn, mong em luôn vui vẻ." Sau đó ck đã hôn nhẹ lên môi vk nhỉ? Không phải lần đầu nhưng nó làm vk thấy bồi hồi và hơi xấu hổ ck ạ, thật sự là vậy!
Ck này, nếu anh đọc được những dòng này thì thật tốt, vì em nghĩ rằng em đã nói hết lòng mình rồi đấy, vì ngay sau câu nói ấy em cũng đã ôm anh thật chặt mà không nói gì cả, vì em cảm nhận được anh là của em rồi.Và hôm nay, dù mình vẫn chưa làm lành nhưng em sẽ dành cho ck 1 bí mật nho nhỏ vào ngày valentine, ck hãy chờ nhé! :)
Mối tình đầu có thể dở dang hoặc trọn vẹn, điều đó...do ta quyến định!
Hôn ck! :X